忍者ブログ

topbet888

Sát thủ bánh xe (2010) – Phim kinh dị “xoắn não”

×

[PR]上記の広告は3ヶ月以上新規記事投稿のないブログに表示されています。新しい記事を書く事で広告が消えます。

Sát thủ bánh xe (2010) – Phim kinh dị “xoắn não”

Nội dung của phim? Một ngày đẹp trời, Robert – một chiếc bánh xe cũ bỗng nhiên… sống dậy, nó lăn đi khắp mọi nẻo đường để tìm ra giá trị của cuộc đời mình. Bất kỳ ai hay thứ gì cản đường nó đều phải chịu một kết cục đẫm máu.
Khá ngớ ngẩn, phải không? Tại sao chiếc xe có thể sống lại? Tại sao nó có siêu năng lực? Hay đơn giản bạn tự hỏi mình đang xem cái gì thế này? Đừng mong chờ một lời giải thích! Nhưng điều đó không khiến Rubber trở thành một phim nhảm nhí, cái tài của đạo diễn  phim – Quentin Dupieux – là khiến người xem luôn phải háo hức dán mắt vào màn hình chỉ để xem một chiếc bánh xe…lăn lăn gần hết thời lượng phim.
Ngay từ mở đầu phim, nhân vật cảnh sát trưởng Chad (Stephen Pinella) đã chia sẻ đến khán giả một trong những yếu tố làm nên sự thành công của các tựa phim nổi tiếng chính là sự “không lý do” (no reason). Tại sao trong E.T  của Steven Spielberg, người ngoài hành tinh lại có màu nâu? Tại sao trong Love Story, cặp nam nữ chính bỗng nhiên yêu nhau đắm đuối, đánh bài online . Tại sao trong Texas Chainsaw Massacre của Tobe Hooper, người xem chưa lần nào thấy các nhân vật vào nhà tắm, hay rửa sạch tay? Tất cả những câu hỏi tại sao đó đều không có một lý do giải thích thỏa đáng nào cả. Và Rubber là một bộ phim được làm ra nhằm tôn vinh (homage) cho một trong những yếu tố mãnh liệt nhất của điện ảnh: “No Reason”. Dù sao thì sau bài phát biểu của Chad, người xem cũng đã hiểu được lý do vì sao lão quái dị này lại chui ra từ… cốp xe cảnh sát!
Cảnh sát trưởng Chad
Rubber có một lối “dựng phim” khá thú vị, nhờ đó phát triển được sự trào phúng, mỉa mai nền phim ảnh Hoa Kỳ xuyên suốt lịch sử. Chúng ta, những người nhìn qua màn hình không phải là các khán giả duy nhất, bởi trong Rubber còn có những “người quan sát”. Họ là những con người xếp hàng ngay ngắn giữa một bãi đất hoang đầy cát, tay cầm chiếc ống nhòm được phát bởi Chad và một “nhân viên kế toán”.
Ống nhòm giúp họ “xem phim”, một bộ phim về Robert – Chiếc bánh xe biết suy nghĩ. Cách xây dựng tình tiết câu chuyện “phim trong phim” lạ lẫm này đã thể hiện được một môi trường xem phim lý tưởng mà các tín đồ điện ảnh đều ao ước: Được xem dưới định dạng 3D chân thực, được bình luận thỏa thích, không những thế còn có quyền chỉ trích những điểm vô lý của phim với nhà sản xuất.
Khán giả “giả”
Thông qua đó, những thói xấu của khán giả hiện đại Mỹ, cũng như những chiêu trò của nhà phát hành, các cụm rạp cũng bị “lật tẩy”. Sẽ có kiểu khán giả cảm thấy mở đầu phim quá dài dòng và cho rằng phim nhảm, thì ngay lập tức khán giả khác sẽ “comment” một câu khinh bỉ để chứng tỏ rằng mình là “mọt phim” chính hiệu.
Những cảnh khỏa thân trong phim sẽ khiến vài người ngán ngẩm, một số khác sẽ cho rằng vậy là chưa đủ. Ly kỳ hơn, Đa số khán giả sẽ chấp nhận ăn bất cứ món gì mà rạp phim mời gọi, không màn đến chất lượng dinh dưỡng của chúng. Cụm rạp cũng có màn tìm cách đuổi khách, rút ngắn thời gian để có thể chiếu nhiều suất hơn.
Hay như nhân vật Chad với vai trò là người dẫn truyện, đồng thời cũng là một nhân vật trong “phim”, ông cảnh sát lập dị này liên tục tráo đổi hai vai trò của mình, khiến bản thân Chad cũng trở thành một trong những nhân tố gây cười mỉa mai phong các làm phim “ăn sổi” của nhiều đạo diễn hiện nay. Thậm chí đến giữa phim, Chad mới đọc lại kịch bản và biết kẻ giết người là một chiếc bánh xe, choi bai . Những fan ruột của loạt phim kinh dị Mỹ tầm thập niên 80-90 sẽ phì cười trước chi tiết này, khi đúng là có một giai đoạn khán giả dễ dãi đến mức sẽ đi xem bất kỳ bộ phim vớ vẩn nào miễn sao có từ khóa “giết người” (Cà chua giết người – Attack of the Killer Tomatoes!, Tủ lạnh giết người – The Refrigerator, xe hơi giết người – Christine,…)
Riêng về “bộ phim”, nó gần như không có gì để kể. Chỉ đơn giản là Robert lăn đi khắp nơi, nó tiêu diệt bất cứ thứ gì khiến mình phẫn nộ, và nó cũng bị ám ảnh bởi một cô nàng xinh đẹp. Nhìn chung nếu Robert là một tên giết người đeo mặt nạ thì có lẽ Rubber đã nhàn nhạt như bao tựa phim kinh dị hạng B khác. Nhưng thật sự rất ngộ, khi nó là một bánh xe thì khán giả lại “ngoan ngoãn” ngồi xem nó lăn đến hết phim. Vẫn luôn có những cách lạ để làm mới một đề tài cũ, đây có lẽ là thông điệp chính mà Quentin Dupieux muốn gửi đến người xem hiện đại cũng như các đồng nghiệp trên khắp thế giới của mình.
Nhìn chung, Rubber dễ xem, dễ cảm đối với fan kinh dị “cứng” hoặc những ai có chuyên môn về điện ảnh. Khán giả thông thường, mặt khác cần có sự tập trung và sự tìm hiểu nhất định trước khi muốn thưởng thức, bởi đúng là phim này không-hề-có-tính-giải-trí, không lời giải thích, “no reason”.

Trang chủ: https://ad.yo88.vip/
PR

コメント

プロフィール

HN:
No Name Ninja
性別:
非公開

カテゴリー

P R